Большой чешский словарь. Слово: puntík
A Á B C Č D Ď E É Ě F G H Ch I Í J K L M N Ň O Ó P Q R Ř S Š T Ť U Ú Ů V W X Y Ý Z Ž puntík6, -u m expr. (na dominu ap.)
то́чка ž,
то́чечка ž neutr.; (na šatech ap.)
кра́пинка ž,
горо́шек m neutr.;
látka s puntíky n. s puntíkem — мате́рия в горо́шек n. в горо́шинку, с кра́пинками n. в кра́пинку
() (nad ž, na konci věty) řidč.
то́чка ž běžné neutr.
[] udělat puntík za čím — поста́вить то́чку на чём;
do posledního puntíku (znát, se naučit ap.) — до мельча́йших подро́бностей, до после́дней ме́лочи, (splnit, vypracovaný plán ap.) до после́днего пу́нкта;
(přesně) na puntík — то́чка в то́чку, точь-в-то́чь, nespis. тю́телька в тю́тельку